Mỗi người đều có một thời điểm thức tỉnh, nhưng thời điểm đó đến sớm hay muộn sẽ quyết định số phận của một con người.
Điều đáng buồn nhất trong cuộc đời là có hoài bão lớn lao, nhưng lại để thời gian trôi qua mà không có sự sáng suốt đủ đầy.
Thông minh thì thiếu lại hay chỉ hoán, học vấn không cao mà cũng chẳng cố gắng, không hài lòng với bản thân, nhưng lại tự an ủi mình.
Trong thế giới này, chẳng có gì khó khăn hơn việc thức tỉnh chính mình.
Nếu thực sự mong muốn điều gì, bạn phải dốc hết sức để đạt được nó.
Nếu bạn có thể kiên trì dèn luyện bản thân một cách tự giác, tất cả những điều đó sẽ trở thành kỳ tích của sự lột xác của bạn.
Trang Từ từng nói, đời người ở giữa trời đất giống như con tuấn mã vụt qua khe cửa, chỉ thoáng chốc mà thôi.
Trong nửa sau của cuộc đời, điều quan trọng nhất không phải là làm vừa lòng người khác, mà là nuôi dưỡng chính bản thân mình.
Đối với tài sản, hãy tôn trọng và quản lý.
Đối với tâm trí, hãy giữ cho yên bình.
Đối với cơ thể, hãy vận động để giữ gìn.
Đối với lòng mình, hãy kiên định để tăng trường.
Bởi vì với một tâm thế vững vàng, chẳng có gì là khó khăn cả.
Bởi vì khi thấy được cảnh đẹp của thế gian, mọi điều bình thường đều trở nên đặc biệt.
Dù ở hoàn cảnh nào, hãy vững tâm, bám sâu dễ thì mai sau cây mới có thể cảnh lá xung xui.
Trong nửa sau của cuộc đời, hãy làm một con người giản dị, bớt tranh giành, ngắm nhìn thiên nhiên nhiều hơn.
Trên con đường ấy, ta thấy thế giới, và trên chặng đường đó, ta tìm thấy chính mình.
Biết rằng núi cao nước rộng nên lòng người có thể nhẹ nhàng.
Biết rằng sóng lớn biển rộng nên dù bão tố cũng không nàn lòng.
Những ngày tháng về sau, ngoài hạnh phúc và sức khỏe, tất cả đều là thứ yếu.
Giai đoạn 10 năm từ 35 đến 45 tuổi là khoảng thời gian than chốt.
Trong giai đoạn này, hãy hướng đến việc sống với vật chất tối giản, nhận thức sâu rộng và tâm thế cao nhất.
Trước hết, về vật chất, hãy hướng đến tối giản.
Khi đã bước vào tuổi trung niên, việc hạ thấp dục vọng cũng chính là một cách kiếm tiền.
Đừng để những thứ hào nhoáng bề ngoài phá hủy cuộc sống chân thật của bạn.
Tiếp theo, hãy không ngừng nâng cao nhận thức của mình.
Sau 30 năm tuổi, đừng bao giờ từ bỏ việc học hỏi và dèn luyện.
Khi bạn đã sẵn sàng, người thầy sẽ xuất hiện và những người quý mến sẽ tìm đến bạn.
Cuối cùng, tâm thái của bạn cần phải được giữ ở mức cao nhất.
Tâm thái sẽ quyết định trạng thái của bạn.
Khi đã qua tuổi trung niên, điều quan trọng nhất là dèn luyện ý chí và sức mạnh nội tâm.
Nếu bạn có ý chí mạnh mẽ, bạn có thể làm được mọi thứ, nhưng nếu ý chí yếu, mọi thứ đều có thể đánh bại bạn.
Lên trời đã khó, nhờ cậy con người còn khó hơn.
Hoàng liên đã đắng, nhưng không có tiền còn đắng hơn.
Giang hồ hiểm ác, lòng người càng hiểm ác hơn.
Mặt nước xuân đã mỏng, nhưng tình người càng mỏng hơn.
Đa số mọi người đều mong bạn sống tốt, nhưng với điều kiện là đừng sống tốt hơn họ.
Đau khổ sao?
Đau khổ cũng đừng nói ra.
Không ai quan tâm đến nỗi đau của bạn.
Thậm chí, có người còn xem đó là đề tài nói chuyện.
Người ăn mày sẽ không ghen tị với triệu phú, nhưng chắc chắn sẽ ghen tị với người ăn mày kiếm được nhiều hơn.
Nhiều người đeo mặt nạ quá lâu, đến mức không thể tháo xuống mà không tổn thương tận xương tùy.
Đa phần không cần những lời khuyên chân thành mà chỉ mong có người đồng tình với mình.
Con người có xu hướng đánh giá trước khi hiểu, và càng ít suy nghĩ, càng ít muốn nghe người khác nói.
Người tốt để trở thành Phật cần phải vượt qua vô vàn thử thách, trong khi kẻ ác chỉ cần buông dao đồ tể.
Nếu bạn cho họ mỗi ngày một đồng, nhưng chỉ cần một ngày không cho, họ sẽ oán hận bạn.
Ngược lại, nếu đánh họ mỗi ngày một cái bạt tai, nhưng hôm nào không đánh, họ sẽ cảm ơn bạn.
Ngày nay, không có ngoại hình xinh đẹp, ít ai muốn tìm hiểu giá trị bên trong của bạn.
Người ta có thể chịu đựng thất bại của mình, nhưng thành công của bạn bè lại khiến họ đau lòng.
Bản chất con người thật lạnh lùng, khi cần thì nhiệt tình, không cần thì lạnh nhạt.
Thật đáng sợ không phải là ma quỷ mà là lòng người.
Ai cũng có một bộ mặt biến đổi khôn lường.
Hôm nay bạn chia sẻ hết lòng, ngày mai có thể sẽ hối hận đau đớn.
Xấu xa nhất là khi ta mang sự ích kỷ mà lại yêu cầu người khác phải rộng lượng.
Cuộc sống giống như trò chơi, khi chưa đạt được sức mạnh, mọi thứ đều có thể đánh bại bạn.
Nhiều người sẽ quay lưng khi bạn gặp khó khăn, còn những người bạn từng giúp đỡ có thể là người đạp bạn xuống đáy sâu nhất.
Quá nuông chiều người khác chính là hành động tự hủy hoại mình.
Sự tốt bụng nên có giới hạn, đừng biến mình thành thứ rẻ mạt.
Không ai biết lòng tốt của bạn đâu, chỉ có bạn tự cảm động với chính mình.
Sự khôn ngoan của con người nằm ở việc biết nói đúng lúc, nghe đúng điều.
Cuộc đời này đừng hy vọng quá nhiều, vì đôi khi sự kỳ vọng chỉ khiến ta thất vọng.
Người ta có nghìn khuôn mặt và lòng người có nghìn biến đổi.
Biết điều gì đừng nói hết, nghe điều gì đừng tin hết.
Tâm hồn người thiện lành sẽ nhìn thấy ánh sáng ở khắp nơi, trong khi người mang lòng đen tối sẽ chỉ thấy bóng đen.
Cách chúng ta nhìn thế giới phản ánh chính con người ta.
Đối xử chân thành với ít người là khôn ngoan, nhưng dốc hết tâm tư với mọi người là ngu ngốc.
Con người là vậy, càng sợ hãi càng bị bắt nạt.
Khi bạn không còn sợ điều gì, ít ai dám động đến bạn.
Nếu quá tử tế, mọi người sẽ lợi dụng.
Nếu có chút quyết đoán, người ta lại đến nhờ vả.
Cảm giác thân thiết nhất là khi bạn gặp khó khăn, bạn nhận ra ai là bạn thực sự.
Cảm giác đó dạy chúng ta rằng đôi khi đừng trông đợi vào lòng tốt của người khác, và cũng đừng trách người khác không quan tâm đến mình, vì tất cả chúng ta là những cá thể độc lập.
Đau khổ là điều phải tự gánh, không ai có thể hiểu bạn, vì nỗi đau chỉ có người trực tiếp chịu mới thấm.
Hay dừng lại đúng lúc, vì tốt bụng thái quá cũng là dại dột.
Tốt với người đúng sẽ nhận lại lòng biết ơn, nhưng tốt với người không đúng sẽ chỉ khiến ta tổn thương.
Nhân nhượng với người không biết điều là tự hạ thấp giá trị của mình.
Bất kể bạn sống ra sao, sẽ luôn có kẻ đâm trọt sau lưng.
Đừng thanh minh, đừng quan tâm, cười nhẹ mà bỏ qua.
Đó là cách phớt lờ tốt nhất.
Giao du cần chọn người tốt hơn mình.
Đừng dễ dãi, vì họ không mang đến giá trị, chỉ mang đến phiền toái.
Đừng hy vọng ai cũng nhớ đến lòng tốt của bạn, nhưng cũng đừng gây thủ chuốc oán.
Trong thế giới này, người càng dễ chịu lại càng bị lợi dụng.
Bạn càng không sợ điều gì, người ta càng nể trọng bạn.
Đừng tự trách mình vì lỗi lầm của người khác, cũng đừng đánh giá mình vì sự thất bại của người khác.
Khó khăn là cơ hội để thấy rõ ai là người ở bên cạnh khi bạn cần.
Tiếp theo, xin mời các bạn cùng nghe bài viết Ý nghĩa cuộc đời là gì?
Đáp án này thực sự hoàn hảo của Thùy Mộc Nhiên.
Cuộc đời là một ván cờ khó nhất trong đời người.
Hai mươi năm đọc sách, ba mươi năm trả nợ mua nhà, vài chục năm còn lại cống hiến cho bệnh viện.
Đa số mọi người khó tránh khỏi cuộc diện này.
Đời người, thời thơ ấu thua bài tập, tuổi trẻ thua tiền bạc, trung niên thua con cái, về già thua sức khỏe, cuối cùng mọi thứ đều mài mòn đi ý chí.
Cứ thế, thoát chốc đã là một đời người.
Đã từng nghĩ rằng già đi là chuyện rất xa vời, nhưng giờ mới nhận ra tuổi trẻ chỉ là chuyện rất xa xưa.
Nếu bạn hỏi tôi ý nghĩa cuộc đời là gì, tôi sẽ nói rằng cuộc đời không có ý nghĩa.
Năm mùng 990, khi tàu thăm dò Voyager 1 chuẩn bị rời khỏi hệ mặt trời, từ khoảng cách 6 tỷ km, tàu đã chụp một bức ảnh về trái đất.
Điểm sáng nhỏ bé ấy chính là hành tinh của chúng ta.
Nhà vật lý thiên văn nổi tiếng Carl Sagan đã nói, trên điểm sáng nhỏ ấy là tất cả những người mà bạn yêu thương, tất cả những người bạn quen biết, và cả những người mà bạn từng nghe đến, mọi con người đã từng tồn tại, đã sống chọn đời ở đó.
Trên đó tập trung mọi niềm vui và khổ đau, hàng nghìn tin ngưỡng, ý thức hệ và học thuyết kinh tế.
Mọi người săn bắt, tìm kiếm, tạo dựng và phá hủy nền văn minh, mỗi vị vua, người nông dân, tình nhân, đứa trẻ đầy hy vọng, cha mẹ, nhà phát minh, thầy cô giáo, và cả những kẻ tha hóa.
Tất cả tụ hội nơi ấy, dù đó chỉ là một hạt bụi trong vũ trụ bao la, nhìn xem, ngay cả trái đất cũng chỉ là một hạt bụi trôi nổi trong không gian.
Vậy nên, chuyện của bạn liệu có gì đáng để bận lòng?
Cuối cùng, tất cả mọi người rồi sẽ giả đi, rồi cũng sẽ mất đi.
Điều này không phải là một khả năng, mà chỉ là một vấn đề thời gian.
Đời người có ba lần chết.
Lần thứ nhất là khi thân thể ngừng sống, lần thứ hai là khi người cuối cùng nhớ đến tên bạn cũng mất đi, và lần thứ ba là khi mọi ký ức về bạn, những bức ảnh, video cũng hoàn toàn bị xóa bỏ.
99% con người sẽ không để lại dấu vết gì chỉ sau ba thế hệ.
Vậy nên, ý nghĩa cuộc đời chính là trong khoảng thời gian ngắn ngủi mà bạn tồn tại, hãy cố gắng trải nghiệm trọn vẹn.
Đó chính là ý nghĩa toàn diện của cuộc sống.
Khi chúng ta ngước nhìn dài ngân hà, hàng trăm triệu năm sau, mọi nền văn minh nhân loại sẽ đều tan biến.
Những vương công quý tộc, danh sĩ tài ba trong dòng sông dài của lịch sử, chỉ là những hạt bụi nhỏ bé.
Cuộc đời thực chất chỉ là một chuyến hành trình, một chuyến đi mà cuối cùng sẽ chẳng để lại dấu vết nào.
Có những con đường, nếu không bước đi, bạn sẽ nuối tiếc, nhưng khi đã đi qua, bạn lại tổn thương.
Dù lựa chọn như thế nào, luôn có hối tiếc.
Dù tính toán kỹ càng đến đâu, bạn cũng khó tránh khỏi sự sắp đặt của số phận.
Làm hết sức mình, thuận theo thiên ý.
Sống tốt ở hiện tại, sống đời ý nghĩa và tự tại.
Hãy bình thản với những gì đạt được, nhẹ nhàng với những gì mất đi, cố gắng hết sức và để mọi chuyện tự nhiên.
Thùy Mộc Nhiên thường nói, trên đời có ba điều làm người ta thua thiệt nhất, lo lắng cho những việc chưa xảy ra, lo âu vì kết quả mình tưởng tượng ra, và tự trách bản thân vì những sai lầm trong quá khứ.
Kinh Kim Cương dạy rằng, tâm quá khứ không thể nắm giữ, tâm hiện tại không thể giữ mãi, tâm tương lai không thể tìm thấy.
Ở tuổi 20-30, ta thường nghĩ rằng tương lai là thời gian đẹp nhất vì khi đó sẽ có đủ đầy mọi thứ.
Nhưng khi bạn bước vào tuổi 40-50, dù bạn có bao nhiêu tiền, bao nhiêu quyền lực, bạn vẫn sẽ luôn nhớ về tuổi trẻ 20-30 của mình.
Lúc đó, bạn sẽ ao ước có thể đánh đổi tất cả để có lại tuổi trẻ ấy.
Vì vậy, dù cuộc sống có tiến đến giai đoạn nào, hãy yêu thích thời gian đó, hoàn thành trách nhiệm cần thiết, không chìm đắm trong quá khứ, không mơ tưởng thái quá về tương lai.
Mỗi khoảnh khắc hiện tại chính là thời gian đẹp nhất của đời người.
Đừng vì những chuyện nhỏ nhặt mà phiền lòng, và cũng đừng lấy sai lầm của người khác để trừng phạt chính mình.
Hãy tận hưởng từng miếng cơm, lắng nghe từng tiếng hoa nở, ngắm nhìn từng cảnh sắc, hoàn thành trách nhiệm và cảm nhận yêu thương niềm vui hiện tại.
Đó chính là ý nghĩa của cuộc sống.
Khi bất chợt nhìn lại, đời người đã đi qua nửa chặng đường.
Phần còn lại của cuộc đời, xin hãy trân trọng mỗi ngày.
Tiếp theo, xin mời các bạn cùng nghe bài viết, Đừng bao giờ là người đầu tiên lật bàn của tác giả Annabelle Hsu từ trang Đồng Kiến.
Gần đây, tôi đọc được một câu nói rất đáng suy ngẫm.
Đừng bao giờ chủ động gây xung đột với người khác.
Trong bất kỳ mâu thuẫn nào, đừng bao giờ là người đầu tiên lật bàn.
Đường đời rộng lớn sẽ còn nhiều lần gặp lại.
Khi còn trẻ, ta thường bộc trực, gặp chuyện bất công là nỗi giận đùng đùng.
Nhưng khi bước vào đời, ta mới nhận ra rằng, cuộc sống không phải lúc nào cũng trắng đen rõ ràng như ta nghĩ.
Những điều từng khiến ta căm phẫn, thời gian sẽ khiến chúng nhẹ nhàng như mây khói.
Những điều ta cho là không thể tha thứ, 5 tháng sẽ dạy ta cách sống hòa hợp.
Nhiều khi, nhẫn nhịn không phải là né tránh, mà là sự trụ toàn.
Nhượng bộ không phải là yếu đuối, mà là chi tuệ.
Một, hiểu rõ con người, nhưng không cần phải đối đầu.
Một người bạn của tôi từng trải qua một cuộc ly hôn và nuôi con một mình.
Sau đó, cô cùng bạn bè góp vốn mở một sường làm việc nhỏ.
Nhưng chưa đầy một năm, cô phát hiện mình không chỉ không thu được lợi nhuận mà còn lộ nặng.
Lúc ấy, cô mới biết đối tác đã bí mật làm giả sổ sách, phần lớn lợi nhuận dùng để trả nợ cho chồng cũ của đối tác, một người nghiện cờ bạc.
Bạn bè của cô khuyên nên đòi lại công bằng, nhưng cô chỉ cười và chọn cách lặng lẽ rút lui, cắt đứt mối quan hệ.
Sau đó, cô tìm được một công việc ổn định và hài lòng với cuộc sống bình yên.
Còn người đối tác cũ vì không đủ khả năng trả nợ, cuối cùng bị liệt vào danh sách nợ xấu.
Nhiều khi, ta có thể nhìn rõ bản chất của một người trong khoảnh khắc, nhưng không nhất thiết phải đối đầu.
Thay vào đó, giữ im lặng và để thời gian tự định đoạt.
Hai, hiểu rõ sự việc, nhưng đừng quá bận lòng.
Diễn viên Đào Hồng từng chia sẻ rằng khi cô tạm rời xa công việc để chăm sóc con cái, những người bạn trong giới giải trí cũng dần dần lạnh nhạt.
Thế nhưng, Đào Hồng không cảm thấy tổn thương, mà ngược lại cô xem đó là sự bình an mà mình hẳn mong muốn.
Đây không phải là sự tự an ủi, mà là trí tuệ của người trưởng thanh.
Một cư dân mạng chia sẻ câu chuyện tương tự.
Cha anh ta vì làm ăn thua lỗ mà mất hết tài sản.
Nhiều người thân trước kia thân thiết nay đều lánh mặt.
Cha anh phải bán nhà để trả nợ, và anh được gửi đến nhà gì để ở nhờ, nhưng bị đối xử lạnh nhạt.
Mọi chuyện thay đổi khi anh đỗ vào một trường đại học danh tiếng, gia đình cũng hồi phục tài chính.
Những người thân từng lạnh lùng lại quay về, nhưng anh không trách họ.
Mối quan hệ ấy chưa bao giờ trở lại như xưa, vì anh đã hiểu rằng không nên đặt quá nhiều kỳ vọng vào lòng người.
Khi không kỳ vọng, ta không cảm thấy thất vọng, mà chỉ tự mình mạnh mẽ bước tiếp.
Ba, chừa cho người khác lối thoát cũng là giữ cho mình một nỗi đau khổ.
Một lần, khi đi cùng xếp để gặp khách hàng, xếp kể rằng lúc học đại học, vì giúp đỡ người thân, thầy giáo đã tước đi xuất học bổng mà lẽ ra xếp tôi được nhận.
Biết chuyện, xếp không than trách mà tìm cách khác để tự mình thành công.
Sau nhiều năm nỗ lực, xếp đã trở thành quản lý trẻ nhất của công ty rồi tự khởi nghiệp và đạt được thành công vang dội.
Sau này, anh biết được rằng thầy giáo cũ từng giúp đỡ mình vào công ty lớn ấy.
Nhờ vậy, xếp cũng đã tìm cách giúp đỡ mình vào công ty lớn.
Một lần, khi đi cùng xếp để gặp khách hàng, xếp cũng đã tước đi xuất học bổng và đạt được thành công vang dội.
Sau đó, anh biết được rằng thầy giáo cũ từng giúp đỡ mình vào công ty lớn ấy.
Vì vậy, xếp có thể giúp đỡ mình vào công ty lớn.
Xếp, nếu có một lần, khi đi cùng xếp để gặp khách hàng, xếp cũng đã tìm cách giúp đỡ mình vào công ty lớn.
Một lần, khi đi cùng xếp để gặp khách hàng, xếp cũng đã tước đi xuất học bổng và đạt được thành công vang dội.
Sau đó, anh biết được rằng thầy giáo cũ từng giúp đỡ mình vào công ty lớn.
Vì vậy, xếp cũng đã tước đi xuất học bổng và đạt được thành công vang dội.
Sau đó, anh biết được rằng thầy giáo cũ từng giúp đỡ mình vào công ty lớn.
Tiếp theo, xin mời các bạn cùng nghe bài viết Mời Đại Chí Tuệ Trong Đối Nhân Sử Thế của Người Xưa Ai Hiểu Một Điều Thôi Thì Đời Thay Đổi Chào mừng các bạn đến với Chí tuệ khắc kỷ, nơi chúng ta cùng nhau chiêm nghiệm những bài học từ chí tuệ người xưa đúc kết qua bao thăng trầm của thời gian.
Trong cuộc sống, thành công không đơn thuần là mục tiêu chúng ta đạt được mà còn là cách chúng ta đối nhân xử thế, ứng xử sao cho thấu tình, đạt lý.
Người xưa có câu, hiểu được một điều đã có thể thay đổi cả cuộc đời.
Và hôm nay, chúng tôi muốn mời các bạn lắng nghe những nguyên tắc tinh túy trong nghệ thuật đối nhân xử thế Những bài học không chỉ giúp chúng ta hiểu sâu hơn về bản thân, mà còn hướng dẫn cách ứng xử khéo léo với mọi người xung quanh.
Đây không phải là những lời khuyên rời dạc mà là kho tàng chí tuệ sâu sắc từng cứu vớt và thay đổi cuộc đời của biết bao người.
Hãy cùng chí tuệ khắc kỷ khám phá và suy ngẫm về 10 nguyên tắc ấy.
Bởi lẽ, dù xã hội có đổi thay thế nào, những giá trị cốt lõi này vẫn bền vững với thời gian, sẽ luôn là hành trang vững chắc giúp ta bước đi tự tin trên hành trình cuộc sống.
1.
Bạch ngọc bất điêu, Mỹ châu bất văn Khi bàn về giá trị thực sự của một con người hay một vật, người xưa có câu, bạch ngọc bất điêu, Mỹ châu bất văn.
Nghĩa là ngọc trắng không cần điêu khắc, ngọc Minh châu không cần trang trí thêm hoa văn.
Đây là bài học về vẻ đẹp tự nhiên và giá trị thực chất của mỗi chúng ta.
Viên ngọc quý nếu đã sáng rực từ bản chất, không cần mài rũa thêm, vẫn tỏa sáng dạng ngời.
Cũng như thế, nếu một người sống chân thật, làm việc và đối xử với người khác bằng tâm trong sáng, họ không cần phô trương hay tô vẽ hình ảnh của mình, giá trị của họ sẽ tự nhiên tỏa sáng trong mắt người đời.
Người xưa dạy rằng, sự đẹp đẽ hay phẩm chất chân thực không đến từ lớp vỏ ngoài, mà từ cái cốt lõi bên trong.
Trong cuộc sống hiện đại, khi mọi người dễ dàng bị lôi cuốn bởi vẻ hảo nhoáng bên ngoài, bài học này nhắc nhở chúng ta rằng, chỉ có giá trị nội tại mới là điều còn lại sau cùng.
Sự khiêm nhường, chân thành và chính trực sẽ là những viên ngọc trong tâm hồn, giúp chúng ta nổi bật mà không cần đến bất kì sự tô vẽ nào.
Đó là vẻ đẹp thực sự, một vẻ đẹp không phai mờ theo thời gian, và không cần phụ thuộc vào sự đánh giá của người khác.
Bài học này nói về tầm quan trọng của việc tập trung vào những điều lớn lao, không để mình bị cuốn theo những thứ nhỏ nhặt, vụn vặt.
Người thợ săn lộc không mang đến con thỏ nhỏ trên đường là một hình ảnh ẩn dụ đầy ý nghĩa.
Khi đã đặt ra mục tiêu lớn, như con lộc quý giá, ta cần giữ vững hướng đi, không nên để bản thân sao nhãn bởi những mục tiêu ngắn hạn hay những lợi ích nhỏ trước mắt mắt.
Cuộc sống thường mang đến cho chúng ta vô số cơ hội, nhưng không phải cơ hội nào cũng đáng để theo đuổi.
Người thông minh là người biết chọn lọc, biết hướng năng lượng và thời gian vào điều gì.
Thực sự quan trọng, tránh bị phân tâm bởi những điều không góp phần vào mục tiêu lớn.
Điều này giúp chúng ta không chỉ tiến xa hơn, mà còn tiết kiệm được sức lực và tâm trí dành trọn vẹn cho những gì mình thực sự mong muốn đạt được.
Chính thân thực hành, nghĩa là chỉ cần bản thân ta chính trực, mọi điều xung quanh sẽ tự nhiên được định hướng đúng đắn.
Câu chuyện về lã động tân đối mặt với các ma quỷ nhưng vẫn giữ tâm bình thản, chính là minh họa rõ ràng cho điều này.
Trong cuộc sống, chúng ta sẽ gặp nhiều thử thách, thậm chí cả những điều xấu xa, tiêu cực, nhưng chỉ cần ta giữ cho mình một tâm hồn trong sáng, ý chí vững vàng, không bị lây chuyển, thì mọi điều tà ác sẽ không thể xâm nhập hay làm hại đến ta.
Người xưa có câu, nhất chính áp bách tả, một người chính trực có thể áp chế trăm điều tả.
Khi chúng ta giữ vững được sự ngay thẳng trong tâm trí, mọi điều xung quanh sẽ dần thay đổi theo hướng tích cực.
Nếu bản thân yếu đuối hay dễ giao động, ta sẽ bị cuốn theo những điều tiêu cực, đánh mất chính mình.
Vì vậy, chính thân thực hành không chỉ là nguyên tắc đối nhân xử thế, mà còn là bài học về cách tự tu dưỡng bản thân, giúp ta giữ vững lòng mình trước mọi cám dỗ và thử thách của cuộc đời.
Nghĩa là ông lão ở biên giới mất ngựa, ai biết đó có thể lại là phúc.
Đây là một bài học về sự thăng trầm trong cuộc sống, về việc không vội vã đánh giá điều gì là tốt hay xấu.
Câu chuyện kể rằng, một ông lão sống ở biên giới có một con ngựa, nhưng một ngày con ngựa bỗng đi lạc mất.
Người làng đến chia buồn, ông lão chỉ mỉm cười và nói, mất ngựa, biết đâu lại là phúc.
Một thời gian sau, con ngựa quay trở về, kéo theo một con tuấn má, quý giá.
Người làng đến chúc mừng, nhưng ông lão lại bình thản, được ngựa, biết đâu lại là họa.
Quả thật, sau đó, con trai ông vì cưỡi tuấn má mà ngã gãy chân, nhưng nhờ vậy mà khi giặc đến, cậu không phải ra trận, và được an toàn.
Câu chuyện này nhắc nhở chúng ta rằng, cuộc đời luôn có những biến cố bất ngờ, và không phải lúc nào ta cũng có thể nhìn thấy toàn bộ bức tranh ngay từ đầu.
Điều tưởng trừng như mất mát, có thể dẫn đến những điều tốt đẹp, và ngược lại, điều chúng ta nghĩ, là may mắn lại có thể tìm ẩn những rủi ro.
Bài học lớn ở đây là giữ một tâm thái bình thản trước mọi sự đổi thay, không vội phán xét tình huống là tốt hay xấu.
Sự bình thản này giúp chúng ta đối diện với khó khăn một cách khôn ngoan hơn, và cũng biết trân trọng, tận hưởng niềm vui, mà không quá đắm chìm.
Người hiểu được bài học này sẽ luôn giữ được sự an yên trong tâm hồn, dù hoàn cảnh có thay đổi thế nào.
Vì họ biết rằng, Phúc và Hòa luôn đan xen trong cuộc sống, và mọi sự đều có lý do riêng của nó.
5.
Tiết dục để giảm thiểu tai hỏa Tiết dục để giảm thiểu tai hỏa, nghĩa là gốc dễ của việc hạn chế rủi ro, và tránh những tai ương chính là biết kiểm soát những ham muốn trong lòng.
Người xưa dạy rằng, dục vọng quá mức chính là nguồn cơn của nhiều tai hỏa.
Khi để dục vọng vượt ngoài tầm kiểm soát, chúng ta dễ dàng trở nên tham lam, nóng vội, và có thể bất chấp mọi thứ để đạt được điều mình muốn, ngay cả khi điều đó có hại cho người khác hoặc cho chính mình.
Có một câu chuyện minh họa bài học này.
Xưa kia có một phủ ông giàu có, trong tay đã sở hữu một đàn dê béo tốt, nhưng ông vẫn không ngừng mong muốn có thêm nhiều nữa.
Sự ham muốn quá độ khiến ông thao thức, luôn cảm thấy bất an, nghĩ rằng chỉ khi đàn dê đặt đến con số ông muốn thì ông mới thực sự hài lòng.
Vì quá khao khát, ông tìm đến ngôi chùa gần đó và xin thiền sư cho mình con dê đang nuôi ở chùa.
Thiền sư mỉm cười và bảo ông cứ dắt dê về, nhưng sau một thời gian ông lại trở nên mệt mỏi và băn khoăn.
Khi thiền sư hỏi, phủ ông trả lời rằng dù có thêm dê, lòng ông vẫn không nuôi khát khao và ngày càng khao khát nhiều hơn.
Thiền sư đưa cho phủ ông một chén trà mặn và nói rằng, chén trà này mặn là vì có muối.
Cũng như thế, khi lòng tham không đáy thì càng có lại càng cảm thấy thiếu, càng uống lại càng khát, không bao giờ thỏa mãn.
Bài học ở đây là khi ta để dục vọng dẫn dắt sẽ giống như uống một chén trà mặn, càng uống càng khát, càng đạt được lại càng muốn nhiều hơn.
Cuối cùng, không chỉ không đạt được sự thỏa mãn mà ta còn làm tổn hại sức khỏe, tâm hồn và các mối quan hệ.
Người hiểu được giá trị của sự tiết chế sẽ học cách kiểm soát lòng mình, sống với những gì mình có và tìm thấy niềm vui từ những điều đơn giản.
Họ biết rằng như một chén trà thanh nhạt nhưng mát lành, sự tiết chế không chỉ giúp ta giữ gìn sức khỏe, mà còn đem lại bình an nội tải và cuộc sống bền vững.
Tích ái thành phúc, tích oán thành hỏa.
Nghĩa là, khi ta tích lũy yêu thương, phúc lành sẽ đến, nhưng nếu tích tụ oán hận, tai hỏa sẽ không tránh khỏi.
Tích ái thành phúc, tích oán thành hỏa.
Nghĩa là một bài học sâu sắc về cách đối xử với cuộc đời và với mọi người xung quanh.
Những hành động xuất phát từ thiện tâm, từ lòng yêu thương và sự giúp đỡ chân thành sẽ đem lại phúc đức và sự bình yên cho chính mình.
Còn khi lòng ta chất chứa oán hận, sân si, những điều này chẳng khác nào là mầm móng cho những bất hạnh trong tương lai.
Vào một năm, một trận mưa lớn gây ra lũ lụt khiến bao gia đình chìm trong cảnh khốn khó.
Dòng nước lũ mang theo tài sản trôi nổi, khiến những người chèo chèo thuyền nhìn thấy cơ hội kiếm lợi, vội vàng vớt lấy những gì họ có thể.
Thế nhưng, cha và ông của Dương Vinh chỉ tập trung cứu người, không mang tới của cải trôi nổi quanh mình.
Người làng ai cũng nghĩ họ ngốc nghếch vì đã bỏ qua những lợi ích trước mắt.
Thế nhưng, có một vị đạo sĩ đã nói rằng, nhờ tích lũi được nhiều âm đức, gia đình Dương Vinh sẽ sinh ra người thành đạt.
Quả thực, không lâu sau, Dương Vinh đỗ đạt và trở thành quan lớn, cuộc sống, gia đình cũng phú quý và hạnh phúc lâu bền.
Bài học từ câu chuyện này là, hành động thiện lành, dù nhỏ bé hay lớn lao, đều sẽ góp phần tạo nên phúc đức và may mắn trong cuộc sống.
Ngược lại, khi ta sống trong oán hận hay đố kỳ, những cảm xúc này sẽ dần dần tạo nên những điều bất lợi cho chính bản thân.
Oán hận chất chứa như hòn đá tảng, đẻ nặng lên tâm hồn, ngăn chúng ta tìm thấy niềm vui và hạnh phúc thực sự.
Người xưa dạy rằng, phúc hay hỏa đều do chính ta ta tạo ra từ những gì mình làm mỗi ngày.
Vì vậy, hãy sống với lòng bao dung, tích lũi yêu thương và thiện tâm.
Bởi lẽ, khi reo mầm thiện lành, ta sẽ nhận lại hạnh phúc và sự bình yên.
Còn khi tích tụ oán hận, sẽ đến một ngày chúng quay trở lại như một nghiệp báo không thể tránh khỏi.
Phúc họa tự mình gây ra.
Câu nói này mang ý nghĩa rằng, mọi điều tốt đẹp hay tài ương trong cuộc đời mỗi người đều xuất phát từ chính hành động và thái độ của bản thân.
Cuộc sống của chúng ta là một chuỗi những lựa chọn và hành động.
Mỗi điều ta làm, dù nhỏ nhặt đến đâu, đều tích tụ lại để tạo nên kết quả.
Người biết hành thiện tích đức sẽ gặt hái được phúc báo, trong khi người hành ác làm điều bất thiện, sớm muộn cũng sẽ phải đối mặt với hậu quả xấu.
Câu chuyện về Bùi Độ minh chứng cho điều này.
Thùa nhỏ, Bùi Độ sống trong cảnh nghèo khó, nhưng trong một lần tình cờ, ông gặp được một vị thầy tướng số.
Vị thầy xem tướng và bảo rằng, với số mệnh hiện tại, ông có thể sẽ chết đói, sống cảnh ăn xin đầu đường.
Nhưng không nản lòng, Bùi Độ nghe lời khuyên của thầy, bắt đầu tu dưỡng, tích lũy đức hạnh và hành thiện mỗi ngày.
Một lần, ông tình cờ nhặt được chiếc đai ngọc quý, nhưng thay vì giữ lại, ông đã trả nó cho người bị mất, cứu mạng cha của cô gái đó.
Chính hành động chân thật này đã làm thay đổi số mệnh của ông.
Sau đó, vị thầy tướng số gặp lại ông và nhận thấy ánh mắt, thần thái của ông đã thay đổi, bảo rằng sau này ông sẽ là một trọng thần, và quả thật, Bùi Độ trở thành quan đại thần của bốn đời vua, sống một đời vinh hiển, con cháu phát đạt, được hậu thế kính trọng.
Bài học từ câu chuyện là, Phúc hay Hỏa trong cuộc đời mỗi người không phải do may rủi hay số phận áp đặt, mà do chính bản thân gây ra, thông qua lối sống, hành động và suy nghĩ.
Khi ta sống với thiện tâm, làm những điều đúng đắn, Phúc báo sẽ tự nhiên tìm đến như là phần thưởng.
Ngược lại, khi ta làm điều ác, dù có trốn tránh được một thời gian, thì cái xấu cũng sẽ quay lại tìm ta vào một lúc nào đó.
Người hiểu rõ bài học này sẽ biết tự chịu trách nhiệm cho cuộc đời mình, sống một cách có ý thức và biết lựa chọn con đường đúng đắn.
Bởi lẽ, mọi sự may mắn hay bất hạnh đều là kết quả của chính những gì chúng ta đã tạo ra, và người hiểu được điều này sẽ biết cách sống để tích lũi Phúc Đức, tìm đến sự an yên trong tâm hồn và trong cuộc sống.
8.
Đạo Trời Không ù Ai Đạo Trời không ưu ai ai, một câu nói chứa đựng chân lý về sự công bằng trong vũ trụ.
Trời đất không thiên vị bất cứ ai.
Những điều tốt lành thường đến với người thiện lương, trong khi những ai sống thiếu đạo đức sẽ tự chuốc lấy tài ương.
Nguyên lý này dạy chúng ta rằng, không phải ai giàu có, quyền thế hay may mắn cũng nhận được sự che chở tuyệt đối từ trời đất.
Đạo Trời công bằng luôn hướng về người biết sống đúng đắn, tử tế và cống hiến cho cuộc đời.
Câu chuyện Chu Văn Vương là một minh chứng cho điều này.
Khi hai quốc quân láng giềng đến nhờ ông Phân Sử tranh chấp đất đai, trước khi gặp Văn Vương, họ chứng kiến những điều kỳ lạ tại nước Chu.
Người dân nhường nhịn nhau khi đi đường, ai nấy đều sống có lễ độ, người già không phải tay sách nách mang, trai gái có những nguyên tắc ứng xử riêng biệt.
Từ kẻ bề dưới đến quan chức đều cư xử chính trực, hành xử như những quân tử.
Chính nhờ sự nê nếp đạo đức của nước Chu mà hai quốc quân cảm thấy hổ thẹn, tự nhận ra rằng mình không xứng đáng bước vào nhà của người quân tử, họ không cần sự Phân Sử nữa mà đã tự nguyện nhường lại mảnh đất tranh chấp.
Câu chuyện này lan rộng khiến các chư hầu lân cận khâm phục và quy thuận, coi nước Chu là gương mẫu của sự công minh đạo đức.
Ý nghĩa sâu xa của câu chuyện là sự che chở của Trời đất không dành cho người cầu xin, mà cho những người sống ngay thẳng, biết giữ đạo lý và đối xử tốt đẹp với mọi người.
Người biết sống thiện lương không phải lúc nào cũng gặp thuận lợi, nhưng họ sẽ luôn được sự bình yên và niềm tin trong tâm hồn, cũng như sự kính trọng từ người khác.
Đạo trời không ưu ái ai, nhưng cũng không bỏ qua ai.
Câu chuyện này nghĩa là mọi người đều có cơ hội ngang nhau để sống đúng với đạo lý để nhận lại sự công bằng từ Trời đất.
Vì vậy, bài học này nhắc nhở chúng ta rằng, hãy luôn sống chính trực, không vì mục tiêu cá nhân mà làm điều sai trái.
Đừng trông đợi vào sự ưu ái hay vận may mà hãy tin rằng mỗi việc thiện đều có giá trị và sẽ mang lại phúc lành cho ta, theo đúng quy luật công bằng mà Trời đất dành cho tất cả.
9.
Sông nào cũng chảy về biển cả Sông nào cũng chảy về biển cả, một câu nói ẩn chứa bài học về sức mạnh của Đức Hạnh và sự thu hút tự nhiên mà những người có đạo đức cao thượng mang lại.
Đạo đức và nhân cách giống như dòng nước mạnh mẽ luôn quy tụ mọi người về một nơi, nơi họ có cảm thấy an lành và được truyền cảm hứng.
Người sống Đức Hạnh không cần cần phải phô trương hay thuyết phục, người bạnchild Kun là con đ comple an t mang streets, người bạnchild Ues Yan tem có nhiều veking, đầy lễ nghĩa.
Họ thấy người dân nước Chu nhường nhịn nhau, sống hòa hợp, người trẻ tôn kính người già, ai nấy đều tuân theo lễ nghi, không ai dành phần hơn hay tìm cách vụ lợi cho mình.
Sự ngay thẳng và nhân từ từ người dân cho đến triều đỉnh đã khiến hai vị quốc quân tự thấy hổ thẹn, tự hỏi mình có xứng đáng bước vào nơi đây hay không.
Cuối cùng, cả hai quốc quân không cần văn vương phân xử mà chủ động nhường lại phần đất tranh chấp cho nhau.
Sự kiện này lan rộng và các chư hầu lân cận bắt đầu ngưỡng mộ, tìm đến nước Chu để quý phục coi Chu văn vương là tấm gương mẫu mực của một vị vua nhân từ và chính trực.
Bài học ở đây là Đạo Đức và Đức Hạnh không chỉ giúp ta xây dựng một cuộc sống tốt đẹp cho bản thân mà còn lan tỏa thu hút những người xung quanh đến với mình.
Sức hút từ Đức Hạnh không cần đến sự khoe khoang, nó giống như dòng sông lặng lẽ kiên trì chảy về một nơi chung, nơi của sự bao dung và yên bình cuối cùng hồi tụ thành biển lớn.
Người có đạo đức sẽ tự nhiên được người khác tôn trọng, muốn học hỏi và đi theo, tạo nên một sức mạnh lan tỏa mà không gì có thể ngăn cản.
Hiểu được điều này chúng ta sẽ biết rằng muốn thu phục lòng người, muốn gây dựng một tập thể vững mạnh không cần đến những thủ đoạn hay chiêu trò.
Chỉ cần sống đúng với đạo lý, nhân cách sẽ là dòng sông và những người xung quanh sẽ tự nhiên tìm đến tìm đến quy về như sông chảy về biển cả.
10.
Từ phụ chẳng mong con đền đáp Từ phụ chẳng mong con đền đáp, tình yêu thương của người cha dành cho con cái là thứ tình cảm sâu lắng, bao dung và không mong cầu sự báo đáp.
Nếu như tình mẹ thường là sự ân cần, chăm sóc và che chở thì tình cha là sự hướng dẫn, rìu dắt con đi trên con đường nhân sinh, giúp con xây dựng lý tưởng và phẩm cách cao quý mà không cần đến lời cảm ơn hay sự đền đáp từ con cái.
Người xưa đã nói rằng tình phụ tử sâu như biển, nặng như núi nhưng lại thanh khiết, thanh đạm như nước.
Người cha không thể hiện tình yêu qua những cái ôm ấm áp hay lời ngọt ngào mà thay vào đó là sự nghiêm khắc, đôi khi thậm chí là những yêu cầu cao để con mình rèn luyện.
Người cha thường im lặng dõi theo, lặng lẽ hy sinh với mong ước duy nhất là con trưởng thành, có đủ bản lĩnh và nghị lực để đối diện với cuộc đời.
Một ví dụ điển hình về cách dạy dỗ của người cha là câu chuyện khổng tử dạy con trai mình bá ngư.
Khổng tử không ưu ái hay dễ dãi với bá ngư chỉ vì cậu là con trai của mình, mà trái lại, ngài dạy con như mọi học trò khác giúp bá ngư hiểu được tầm quan trọng của việc học tập kinh thi và kinh lễ.
Khi bá ngư chưa hoàn thành việc học, khổng tử nhắc nhở rằng không học kinh thi thì không biết cách giao tiếp, không học lễ nghĩa thì không thể trở thành người đứng đắn.
Nhờ những lời dạy nghiêm khắc ấy, bá ngư tự dèn luyện và trưởng thành không dựa dẫm vào danh tiếng của cha mà tự mình xây dựng sự nghiệp.
Qua câu chuyện này, ta thấy rõ rằng người cha không mong cầu sự đền đáp từ con cái.
Ông chỉ mong con có thể tự mình trưởng thành, tự mình bước đi vững vàng, đạt được ý chí và phẩm giá mà ông từng dày công vun đắp.
Sự bao dung của tình cha không ở trong những lời nói mà ở những hành động âm thầm để con tự khám phá, tự bước qua những trông gai của cuộc sống, tự dèn luyện nên bản lĩnh vững vàng.
Bài học ở đây là, tình cha chính là sự hy sinh thầm lặng, là sự bao dung và nghiêm khắc giúp con vững bước trong cuộc đời.
Người hiểu được giá trị này sẽ biết trân trọng những người đã âm thầm dìu dắt mình, biết tự lập và không sống chỉ để đáp lại mà là để trưởng thành.
Là người mạnh mẽ để không phụ sự mong mỏi của cha mẹ.
Đó là ý nghĩa thật sự của tử phụ chẳng mong con đền đáp, một tình thương vô điều kiện và bao la như trời biển, không hề đòi hỏi gì cho bản thân.
Các bạn thân mến, những bài học từ người xưa về đối nhân xử thế như 10 nguyên tắc mà chúng ta vừa chia sẻ không chỉ là những chiết lý xuông mà là những đúc kết sâu sắc từ cuộc sống, giúp chúng ta hiểu rõ hơn về giá trị của nhân cách, của sự bao dung và sức mạnh của tình thương yêu.
Những nguyên tắc ấy đã được thời gian chứng nghiệm, và dù cuộc sống có thay đổi, chúng vẫn còn nguyên giá trị như những ngọn đèn dẫn lối, giúp chúng ta bước đi vững vàng và tự tin hơn.
Nếu ta có thể thấm nhuần một điều thôi trong những bài học này, cuộc sống sẽ đổi thay không chỉ ở cách ta đối xử với người khác, mà còn ở cách ta đối diện với chính mình, sống một đời thanh thản và ý nghĩa.
Mong rằng mỗi chúng ta sẽ tìm thấy trong đó nguồn cảm hứng và động lực để sống đẹp, sống tốt hơn mỗi ngày.
Xin cảm ơn các bạn đã dành thời gian lắng nghe.
Nếu thấy video hữu ích, đừng ngại để lại một like và chia sẻ cảm nhận của mình.
Và đừng quên bấm đăng ký kênh để tiếp tục nhận thêm những bài học quý giá khác.
Chúc các bạn luôn mạnh khỏe, an yên và thành công trên hành trình của mình.
Tiếp theo, xin mời các bạn cùng nghe bài viết, Người nhiều phúc khí, làm nên đại sự, ad có 4 quý tướng.
Khi còn trẻ, nếu bạn giữ được 4 điều này trong sạch, giản đơn, thì khi về già sẽ sống an nhiên, thành thời.
Để đạt được điều này, hãy học cách sống với tâm thế nhẹ nhàng và hài lòng với chính mình.
Đây là 4 điểm cốt lõi giúp chúng ta có một cuộc sống hạnh phúc và an bình hơn.
1.
Giữ sự trong sạch và đơn giản trong hàm muốn vật chất.
Trong cuộc sống hiện đại, hàm muốn về tiền bạc và vật chất ngày càng chiếm lĩnh cuộc sống của nhiều người, khiến không ít người lao vào vòng xoáy vô tận của sự tham lam và ganh đua.
Tiền bạc, địa vị trở thành tiêu chuẩn để đánh giá sự thành công và hạnh phúc, nhưng trên thực tế, điều này chỉ đem lại sự hỗn loạn và bất ổn.
Có người đã đưa ra khái niệm phép trừ trong cuộc sống, nghĩa là giảm bớt những tham muốn về vật chất để giữ cho lòng mình thanh thản.
Phép trừ này đòi hỏi sự đơn giản, chỉ cần kiếm vừa đủ để sống mà không phải chạy đua vì tiền bạc.
Bởi lẽ tiền tài có thể che mắt khiến con người đánh mất hạnh phúc thực sự.
Thậm chí trong sự nghiệp, nếu đã nỗ lực hết mình thì kết quả như thế nào cũng có thể chấp nhận, không cần phải cố đua tranh để đạt được mọi thứ.
Hãy để tự nhiên đưa lối dẫn đường rồi ta sẽ cảm nhận được sự nhẹ nhõm trong tâm hồn.
Danh vọng chỉ là những ảo ảnh phù du, tồn tại như một sự lấp lánh ngắn ngủi, rồi nhanh chóng tan biến theo thời gian.
Tô Đông Phà, học giả nổi tiếng thời Tống, từng nói, danh lợi trôi nổi, vất vả vô ích, ngựa qua khe, lửa trong đá, thân trong mộng.
Ông nhìn nhận danh lợi như một bóng câu thoáng qua, như tia lửa lóé lên rồi vụt tắt.
Tất cả chỉ là khoảnh khắc ngắn ngủi trong cuộc đời vốn phù du.
Chính vì quá coi trọng danh tiếng, nhiều người đã phải chịu nhiều áp lực và gánh nặng.
Thề diện và danh tiếng có thể thúc đẩy chúng ta nhưng cũng dễ trở thành xiềng xích dàng buộc.
Cuộc đời này quá ngắn ngủi, nếu chỉ mải mê chạy theo danh lợi mà đánh mất những giá trị đích thực thì đến cuối cùng tất cả chỉ là một giấc mộng hư ảo.
Hãy học cách buông bỏ cái gọi là thể diện, giữ cho lòng mình bình thản trước những phù phiếm, bạn sẽ tìm thấy niềm vui và sự bình yên trong tâm hồn.
Ba, giữ sự trong sạch và đơn giản trong việc giữ gìn sức khỏe.
Giữ gìn sức khỏe không chỉ đơn thuần là duy trì cơ thể khỏe mạnh mà còn là nuôi dưỡng tâm hồn trong sạch.
Nhiều người cho rằng ăn uống lành mạnh hay tập thể dục thường xuyên là cách để giữ gìn sức khỏe, nhưng nếu quá lạm dụng, chính những điều đó lại khiến ta mệt mỏi và kiệt sức.
Vương Dương Minh, nhà tư tưởng lớn thời Minh, trước khi qua đời đã để lại câu nói nổi tiếng, Thử tâm quang minh, diệt phục hà ngôn, nghĩa là khi tâm đã sáng tỏ thì không cần phải nói thêm.
Khi con người biết sống đơn giản, giữ tấm lòng trong sáng và hạn chế ham muốn không cần thiết, cơ thể sẽ không bị tác động bởi những cảm xúc tiêu cực và bệnh tật cũng từ đó mà tránh xa.
Tâm tĩnh lặng, ít toan tính sẽ làm cho con người hòa hợp với thiên nhiên và giữ được sức khỏe bền lâu.
Để sống thọ và sống khỏe, hãy nuôi dưỡng tâm hồn mình trước bởi sức khỏe thật sự bắt nguồn từ nội tâm an lành và thanh tỉnh.
Mốn, giữ sự trong sạch và đơn giản trong cách cứ xử với mọi người và mọi việc.
Khi giao tiếp với người khác, bạn không cần phải cố gắng làm vừa lòng tất cả mọi người.
Sự hài lòng và ý kiến của người khác có thể quan trọng, nhưng nếu quá phụ thuộc vào đó, bạn sẽ đánh mất bản thân.
Nhiều người về già không thể ngủ yên, thường xuyên nghi ngờ và lo lắng.
Nguyên nhân chính là vì họ từng làm nhiều việc không đúng và luôn bị yêu ma trong lòng ám ảnh.
Như Vương Dương Minh đã từng dạy, phá đạo tặc trên núi thì dễ, nhưng phá đạo tặc trong lòng mới là khó.
Đạo tặc trong lòng là những tà niệm, những suy nghĩ tiêu cực và hận thù.
Nếu không làm điều gì trái với lương tâm, sẽ không có lý do gì phải sợ hãi hay hối tiếc.
Thân trong sạch, tâm thanh tịnh, sống giản dị và chân thành với mọi người xung quanh, đó mới là phẩm chất cao quý của một con người.
Kết luận Ai cũng muốn sống một cuộc đời an yên và hạnh phúc, nhưng điều đó chỉ có thể đạt được khi biết giữ sự trong sạch và đơn giản trong mọi việc.
Đừng để vật chất, danh vọng hay thể diện làm lưu mở lý trí.
Hãy sống một cuộc đời giản dị, không toan tính, để tâm hồn luôn thanh thản và bình yên.
Cuộc sống này rất ngắn ngủi, vì vậy hãy biết quý trọng và sống một cách ý nghĩa nhất.