Không tức giận, không tranh cãi; Cách giữ tâm hồn bình an

Cổ nhân dạy, người khôn ngoan có ba không, không tức giận, không lo lắng, và không tranh cãi tránh tổn hao phúc khí.

Quý vị thân mến, thuở nhỏ, khi gặp chuyện thất vọng, tôi thường tự an ủi mình bằng một vài câu thơ.

Nhờ anh nhắn hộ mây trời, nỗi đau hiện tại có mời đến đâu.

Nước mắt rơi xuống vội lau, còn đây rất mộng mai sau huy hoảng.

Sau này lớn lên, tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều.

Khi gặp khó khăn tôi sẽ tự thuyết phục mình rằng, thực ra, tôi không nên buồn vì bất hạnh trước mắt.

Biết đâu ngày mai lại càng khốn đốn hơn.

Khi nghĩ đến điều này, tôi thậm chí không dám khóc.

Cuộc sống thăng trầm, thế sự loạn lạc nối tiếp nhau, ai cũng phải tu tầm dưỡng tính để đạt đến một mức độ nhất định.

Vậy, cảnh giới cao nhất của đời người là gì?

Hãy cùng sống trong tỉnh thức suy ngẫm và chiêm nghiệm nhé.

1.

Đừng lo lắng khi gặp biến cố.

Cuộc đời không gì là bất biến.

Khi gặp phải những thay đổi bất ngờ không cần phải hoảng sợ hay chân trừ.

Mỗi trải nghiệm trong cuộc sống đều là một tài sản quý giá.

Hãy học cách bình tĩnh đối mặt và bình tĩnh đón nhận nó.

Như Thích Carmoni đã nói, bất kể bạn gặp ai, người ấy là người nên xuất hiện trong cuộc đời bạn.

Bất kể điều gì xảy ra, đó là điều tất yếu.

Bất kể khoảnh khắc nào đến với bạn đều là đúng thời điểm.

Những người làm nên việc lớn luôn có thể tránh được hỗn loạn nhờ bình tĩnh, không lo lắng, chủ động tìm kiếm giải pháp cho các vấn đề.

Có câu nói, từ xưa đến nay, người khôn ngoan đều thấu rõ.

Càng gặp nhiều biến cố, hiểm nguy kinh thiên động địa thì tâm phải càng tĩnh, càng không sợ hãi.

Chỉ khi không có hỗn loạn, không bất ngờ và tâm hồn bình an, chúng ta mới có thể bình tĩnh suy nghĩ, phán đoán đúng đắn, vượt qua mọi khó khăn trở ngại.

Khi biến cố vô tình ập đến, hãy bình tĩnh tìm cách giải quyết.

Không để bản thân bị áp đảo, khó khăn sẽ có thể vượt qua.

Bạn có thể vượt nghịch cạnh để hoàn thành tốt mọi việc.

2.

Đừng tức giận vô ích, hãy học cách quản lý cảm xúc.

Trong cuộc sống, chuyện tốt không phải lúc nào cũng đến với bạn, và không phải chuyện tốt gì khúng xuan xẻ.

Vậy nên, khi mọi chuyện không được như ý, bạn phải học cách kiềm chế cảm xúc của mình.

Đừng tức giận, than vãn, bạn có thể buồn nhưng chỉ được một chút thôi.

Napoleon từng nói, một người có thể kiềm soát cảm xúc của mình, vĩ đại hơn một anh hùng chiến thắng một thành phố.

Mọi người đều sẽ trải qua mọi bất hạnh và thử thách trong cuộc sống, hoặc là bạn bị thất bại nhất thời làm cho gục ngã, hoặc là bạn đối mặt với nó một cách tích cực rồi vượt qua nó.

Cuộc sống này không dễ dàng gì, khó khăn ở khắp mọi nơi.

Lý Bạch thở dài, đường đi khó, đường đi khó, nay ở đâu, đường bao ngã.

Chỉ khi có đủ tập trung và sức bền trong cuộc sống, đối mặt với những khó khăn, vất vả từ thế giới bên ngoài, không ngừng tích lũy năng lượng tích cực, nâng cao năng lực và rèn luyện sở trường của bản thân thì con người mới có thể vững như cây tùng cây bách, có thể chống trọng với bão tố của cuộc đời.

Cây tùng và cây bách đứng hiên ngang trên đỉnh núi, và khi cơn bão đang quét qua, hai loài cây này uốn cong thân mình theo gió để không bị gió làm gãy.

Tuyết tích tụ trên các cành cây, cây tùng và cây bách uốn cong thân cây bằng lực của chúng, để tránh cho cành cây bị dập nát.

Người trưởng thành nên biết có một loài khôn ngoan gọi là không tức giận.

Cuộc sống này thiên biến vạn hoá, hoàn cảnh luôn thay đổi.

Một người khôn ngoan chân chính có thể giữ bình tĩnh khi xảy ra sự việc.

Không tức giận, không suy nghĩ, buông bỏ, không hỗn loạn, không vướng mắt, duy trì tâm thái bình yên có thể thoát ra khỏi mây mù và bước tiếp.

3.

Khi bị vưu khống, đừng tranh luận vô ích.

Có một chuyện ngắn, dầu chí tuệ như sau.

Trong quá khứ, Hàn Sơn đã hỏi, nếu có người trên thế giới vưu khống, lừa dối, xúc phạm, cười nhạo, khinh thường, căm hận, ghét bỏ, nói dối ta thì ta phải xử trí như thế nào?

Thập đắc đáp, chỉ cần nhường, nhẫn với hắn, tôn trọng hắn, cung kính hắn, coi trọng tự do của hắn mà tránh hắn, cuối cùng thì đừng để tâm đến hắn, chờ vài năm sau sẽ gặp hắn.

Trang Tử từng nói, không thể cùng con ích ngồi trong đấy diễn luận bàn về biển cả, không thể cùng côn trùng mùa hạ bàn luận về băng tuyết mùa đông, và không thể cùng côn trùng bàn đạo lý để giải quyết bản đạo lý.

Một ngày, chú ích sống trong chiếc diễn cạn đã lên dọc, nói với chú rùa sống ngoài biển đông rằng, cuộc sống dưới diễn của tôi thực sự rất vui.

Khi muốn ra ngoài, tôi chỉ cần leo lên thành diễn, rồi khi trở lại, tôi nghỉ ngơi tại khe nước trong diễn.

Lúc bơi lộn, nước ngập đến nách nhưng đầu tôi nổi lên trên, tôi nhúng chân vào đám bùn mềm mại và chơi đùa với nó.

Ích nói tiếp, hãy nhìn những chú sò, cua và cá xung quanh cũng đang hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc như tôi.

Không những thế chiếc diễn này là lãnh thổ của tôi, chỉ phục vụ cho riêng tôi.

Thật là một cuộc sống tuyệt vời.

Sao anh không thử vào đây trải nghiệm điều tuyệt vời ấy nhỉ?

Nhận lời mời của chú ích, chú rùa chuẩn bị vào chiếc diễn, nhưng trước khi chú rùa có thể di chuyển được chân trái, thì chân phải của chú đã bị mắc vào thành diễn rồi.

Rùa không vào bên trong diễn nữa và bắt đầu kể cho chú ích nghe về biển cả.

Biển bao lớn, có dùng cả ngàn dặm cũng không thể mô tả được sự bao la của biển, cả ngàn thước cũng không mô tả được độ sâu của biển cả.

Chú rùa kể, vào thời gian trị vị của vua đại vũ triều nhà hạ, trong vòng 10 năm thì có 9 năm lũ lụt nhưng mực nước biển không hề dâng cao.

Vào thời gian trị vị của vua thành thang triều nhà thương, trong vòng 8 năm thì có 7 năm lũ lụt nhưng mực nước biển không hề dâng cao.

Không bị ảnh hưởng bởi thời gian hay sự lên xuống của thùy triều đó là điều tuyệt vời khi sống ở biển đông.

Nghe những điều tuyệt vời về biển cả, chú ích đã chấn động.

Chú bắt đầu cảm nhận được sự hạn hẹp của cuộc sống trong chiếc giướng nhỏ bé của mình.

Môi trường sống sẽ hạn chế suy nghĩ của người ta cùng với đó, sự tự mán và kiêu ngạo sẽ dẫn đến những suy nghĩ hẹp hỏi và nhỏ bé.

Đó chính là hàm nghĩa của câu thành ngữ ếch ngồi đáy giếng.

Chính vì thế, trong chương thù thùy, trang tử bản rằng không thể cùng con ếch ngồi trong đáy giếng luận bàn về biển cả, không thể cùng con trùng mùa hè bàn luận về băng tuyết, không thể cùng anh học trò trốn thôn quê hẻo lánh bàn luận về đạo lý.

Loại con trùng mùa hè không bao giờ trải nghiệm mùa đông băng giá, làm sao có thể tưởng tượng được băng tuyết mùa đông, cũng như con ếch dưới đáy giếng, dù có nghe chuyện rùa kể cũng không thể nào hình dung được biển cả.

Tương tự như vậy, khi giảng đạo lý cho những người có tầm nhìn hạn hẹp hay tranh luận cùng họ là một việc làm vô nghĩa.

Vậy nên, thay vì tranh cãi vô bổ, tốt hơn hết là bạn nên điều chỉnh tâm trí để bình tĩnh lại và hãy để thời gian giúp bạn xóa bỏ hiểu lầm, làm sáng tỏ sự thật và khôi phục lại sự trong trắng cho mình.

Đôi khi những lời giải thích là không cần thiết, bởi kẻ thù của bạn sẽ chẳng bao giờ tin lời giải thích của bạn, còn bạn bè sẽ không cần lời giải thích của bạn.

Trong cuộc sống, ai mà chẳng từng gặp phải một vài người không thể cãi lý với họ và một vài điều không thể giải thích được.

Có lẽ, không tranh cãi hay giải thích là một giải pháp tốt hơn.

Cane dê từng nói, cách duy nhất để thắng trong một cuộc tranh cãi là tránh tranh cãi.

Tranh luận với những người cấp thấp sẽ chỉ khiến bản thân bị tiêu hao năng lượng, giải thích những điều không hiệu quả sẽ chỉ làm tăng thêm sự lo lắng.

Sống mạnh mẽ, không cần tranh cãi hay giải thích, im lặng là cách tốt nhất.

Thời gian sẽ cho bạn câu trả lời mà bạn mong muốn.

Quý vị thân mến, nếu muốn sống một cuộc đời thực sự ý nghĩa, càng sống càng có phúc, mỗi người nhất định cần phải có một tính khí tốt đẹp.

Nếu không, bạn sẽ chỉ khiến cuộc đời trôi qua một cách lãng phí mà thôi.

Nhà văn Hồ thích từng nói, trên đời này không có gì đáng sợ nhất hơn một khuôn mặt đang tức giận, không có gì đê hèn hơn việc để lộ ra vẻ mặt tức giận cho người khác xem.

Những điều này khiến người ta cảm thấy khó chịu hơn cả bị đánh chửi.

Mỗi người đều có lúc cảm thấy bực tức, khi ấy theo bản năng luôn muốn được trút già, nhưng nếu có thể nhịn xuống thì đó thực sự là một người tôi luyện được tố chất rất tốt.

Bốn, hãy để dành phần tính khí tốt đẹp nhất cho người mà bạn yêu thương nhất.

Trong công việc, đa số chúng ta luôn tỏ ra kính cần lễ phép với cấp trên, hòa nhã thân thiện với đồng nghiệp, đối với người lạ thì luôn duy trì phép lịch sự tối thiểu.

Nhưng các bạn có phát hiện ra rằng chỉ cần về đến nhà, nói chuyện với người thân đôi ba câu là chúng ta có thể nổi giận ngay lập tức.

Chúng ta luôn đưa ra quá nhiều các yêu cầu đối với người thân, hay bắt bẻ bởi người thân, chỉ cần có một chút không vừa ý mình sẽ lập tức nổi trận lôi đình.

Nhưng vì họ là người thân thiết nhất, người chảy chung một dòng máu với mình nên mặc cho chúng ta có nổi giận hay cáo kình như thế nào.

Họ vẫn luôn không do dự mà lựa chọn tha thứ cho chúng ta.

Việc này có thể khiến cho chúng ta một khi đã nổi giận, liền nổi trận lôi đình không chút kiêng rẻ.

Tục ngữ có câu, nhận ơn một giọt, trả ơn một dòng.

Nhờ có sự ủng hộ và gửi cho chúng ta một chút tình trạng, và giúp đỡ vô điều kiện của những người thân yêu, chúng ta nên cảm thấy biết ơn từ tận đáy lòng.

Cha mẹ chúng ta đã ngậm đắng nuốt cay, cực khổ bao nhiêu năm mới nuôi chúng ta khổ lớn nên người, nhưng nỗi khổ ấy chúng ta sẽ chỉ hiểu được khi chúng ta trở thành những người làm cha mẹ.

Vì thế dù có nóng giận đến đâu thì cũng đừng tùy tiện nổi giận, bố mẹ chắc chắn sẽ tôn trọng và lắng nghe ý kiến của chúng ta.

Nên hãy đợi đến lúc nguôi giận rồi ta từ từ nói cho chúng ta.

Nếu như thế thì chúng ta sẽ không có lời nói cho bố mẹ, nên hãy đợi đến lúc nguôi giận rồi ta từ từ nói chuyện với họ.

Bởi vậy, học cách sống chung cùng chính những người thân yêu của mình là bài học tiên quyết của đời người.

Chỉ khi ta hiểu được lòng biết ơn, học được cách cảm ơn, ta mới học được cách kiểm soát tính tình nóng này của bản thân.

5.

Bản lĩnh càng lớn càng ít nổi giận Bản lĩnh của một người thông thường sẽ tỷ lệ nghịch với tính cách của người ấy, cũng có thể nói bản lĩnh càng lớn, càng ít nổi giận.

Ngược lại người không có bản lĩnh thường rất dễ nổi giận.

Vì khi một người trở nên nòng này hay tỏ ra phẫn nộ, suy cho cùng cũng chỉ vì bản thân cảm thấy quá bất lực đến nỗi không kìm nén được mà nổi giận.

Chiều Minh năm niên hiệu chính Đức, Ninh Vương đứng lên tạo phản, Vương Dương Minh chỉ mất vẹn vẹn một tháng, đã nhanh chóng dẹp được loạn giúp đất nước tránh được kiếp đại nạn, tránh cảnh môn dân rơi vào lầm than.

Vì việc này, Vương Dương Minh bị kẻ gian ghen ghét đố kỵ, vu cho ông tội thông đồng với Ninh Vương tạo phản, sau đó vì thấy việc không thành mới phản bội Ninh Vương Hồng thoát tội.

Chính Đức đế tin những lời bịa đặt này của thuộc hạ, ép Vương Dương Minh thả tự do cho Ninh Vương.

Dẹp yên phản loạn có thể coi là lập được công lớn, nhưng dường như tất cả mọi công trạng của Vương Dương Minh, đều bị xem như không có gì, hơn thế ông còn bị kẻ gian hãm hại.

Đối mặt với tình huống như vậy, Vương Dương Minh cũng không hề tức giận.

Ông chỉ tìm đến và đem hết công lao nhường cho Trường Vĩnh, để Trường Vĩnh lôi kéo phe hoạn quan.

Còn bạn thân ông sau đó xin vào ở trong một ngôi chùa, tỏ rõ thái độ không tranh với đời, cứ như vậy âm thầm lặng lẽ vượt qua kiếp đại nạn này.

Bởi vậy người đời sau, mỗi khi bình luận về Vương Dương Minh đều nói ông có thể, cảm nhận được mọi hiểm nguy, liệu sự như thần, luôn suy nghĩ cặn kẽ triệt để.

Vương Dương Minh cho rằng, trên đời này con người phải biết tự nắm bắt lấy vật mệnh của bản thân, phải biết động não nhưng đừng động tâm.

Bởi chỉ có động não mới có thể tìm ra cách giải quyết vấn đề, nếu như động tâm vậy chỉ có kết cục là bị rắt mũi bởi cảm xúc mà thôi.

Một người càng dễ nóng giận, càng khó tìm ra điểm mấu chốt để giải quyết vấn đề, giống như một con ruồi mất đầu hoàn toàn mất đi phương hướng, càng làm càng khiến cho mọi việc rối tung lên.

Chỉ khi khống chế được cảm xúc trong lòng, ta mới có thể bình tĩnh phân tích và giải quyết được vấn đề.

Cuộc sống nhờ đó mới có thể bình yên, tránh được sóng gió cuộc đời.

6.

Cuộc đời không phải rung đền nổi giận Có một vị sư thầy nổi tiếng yêu thích hoa lan.

Ông trồng được rất nhiều giống lan nổi tiếng và quý hiếm, thường ngày ngoài những lúc niệm kinh ông luôn dốc lòng, tỉ mỉ chăm sóc những cây hoa lan của mình.

Một ngày nọ, vị sư thầy muốn ra ngoài ngao du một thời gian, trước khi đi ông giận giò và giao cho đồ đệ của mình nhiệm vụ, phải chăm sóc thật tốt tất cả những cây hoa lan trong chùa.

Kết quả có một người đồ đệ trong lúc tưới hoa đã không cẩn thận làm đồ cả dàn hoa lan, những trậu lan rơi xuống vỡ tan tảnh, khiến những gốc lan cũng rơi dày trên đất.

Người đồ đệ ấy vô cùng sợ hãi, cậu thầm nghĩ, khi sư phụ trở về, nhìn thấy những gốc lan mà ông yêu quý biến thành như vậy, không biết sẽ tức giận đến mức nào đây.

Sau khi sư thầy trở về, người đồ đệ lập tức đến và quỷ chốc mặt sư phụ xin chịu phạt.

Nào ngờ sư thầy chẳng những không tức giận, ngược lại còn an ủi người đệ tử kia, ông nói, ta trồng những trậu lan kia, mục đích không phải là để khiến bản thân tức giận.

Phạm Trọng Yêm từng nói, không nên vì có được hay mất đi vật ngoài thân nào đó, mà quá vui hay quá buồn.

Muốn giữ vững sự bình tĩnh và yên ổn trong tâm, thì một người phải học được cách thở ơ, giữ thái độ được mất tùy duyên với mọi vật ngoài thân.

Bởi vật gì thì cũng sẽ có lúc được lúc mất, có sống có chết.

Ngay cả cuộc đời ta cũng chỉ có vài lần 10 năm, và ta không phải sống những ngày tháng chẳng vui vẻ ấy.

Giáo lý nhà Phật cho rằng, việc nổi dận có thể là mất đi mọi phúc lộc công đức mà người ta tức lũy được.

Vì thế, khi gặp phải những chuyện không như ý, hãy bình tĩnh lại và nói với bản thân rằng, không sao đâu, mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi.

Sống vui vẻ mỗi ngày, cuộc đời này mới trôi qua mà bị không lãng phí.

Quý vị thân mến, có 3 thứ quản càng kỹ, phúc đức đời sau càng dày, không dư giả thì cũng đủ sống, an nhàn vô lo vô nghĩ, vàng bạc trong tay dùng mãi cũng sẽ cạn, chỉ có rèn rúa bản thân mới là tài sản bền vững nhất.

1.

Quản lý miệng của mình Có câu, sự khôn ngoan đến từ việc lắng nghe, và sự hối hận đến từ những lời nói, lời nói ra rất dễ dàng, chỉ cần vài lần uốn lưỡi, khép mở môi là có thể nói được.

Nhưng lời nói ra cũng có tốt, có xấu, có những điều không nói không được, càng có những điều nói ra ắt gây tài hỏa cho bản thân.

Vì thế, dù bạn đang ở giai đoạn nào của cuộc đời thì cũng phải học cách quản lý tốt cái miệng của mình, tức là quản lý được từng câu, từng chữ nói ra.

Đây chính là những viên gạch lót nên con đường dưới chân.

Những ai khéo miệng có thể làm ít công to, được lợi chăm bề.

Còn người nói năng bộc tuệch, thồ lỗ, không cần nhắc kỹ lưỡng thì sẽ trải qua nhiều gập gảnh, gian khó hơn, có bao nhiêu phúc đức cũng mất dần.

Dương Tu là một trong những nhân tài dưới trướng tào tháo, nhưng lại có thói ăn nói thẳng thường, tự cao tự đại.

Người này hay tự cho là thông minh, thích đoán ý người khác, nhưng mắc phải một sai lầm quan trọng là người ta không biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói.

Lần đầu, tào tháo đi thăm vườn cảnh, sau đó viết lên cổng chữ hoạt, Dương Tu đã lập tức sai người sửa cổng cho nhỏ đi.

Khi được hỏi, Dương Tu giải thích rằng, chữ hoạt mà tào tháo viết nằm trong chữ môn thì thành ra chữ khoát, có thể hiểu ra là rộng quá.

Lần hai, tào tháo ghi lại ba chữ nhất hợp tô, một hộp bơ, để trên bàn.

Tào tháo nói với mọi người rằng, nhất hợp tô là nhất nhân nhất khẩu tô, mỗi người một miếng bơ nên ra lệnh chia mỗi người một miếng.

Lần thứ ba, trong một trận trinh phạt, tào tháo ra khẩu lệnh gân gà khiến người người khó hiểu.

Nhưng Dương Tu vừa nghe lại lập tức bảo mọi người thu dọn hành trang, chuẩn bị rút quân vì gân gà có nghĩa là ăn thì không ngon, bỏ thì thấy phí.

Cả ba lần, sự việc đều đến tai tào tháo.

Thời gian đầu, tào tháo có nề phục tài năng của ông, nên châm trước bỏ qua những quá tam ba bận, không ai có thể nhường nhịn một người mãi được.

Suy nghĩ của bậc quân vương, lại để một thần tử đọc được và hiểu đến nhường ấy, khiến ông vô cùng tức giận, sai người sự tử Dương Tu vì tội tự cao tự đại, để lộ quân cơ.

Điển tích đã cũ nhưng bài học thì còn nguyên, biết giữ mồm giữ miệng cũng chính là giữ lại đường lui cho bản thân.

Hai, quản lý cơ thể của mình.

Một khi con người sống thiếu kiềm chế, và chỉ phung phí cơ thể thì bệnh tật sẽ ập đến, phúc đức sẽ mất đi.

Một ứng viên có trình độ học vấn cao, ngoại hình ưa nhìn, kinh nghiệm đầy đủ, đến phỏng vấn vào vị trí trợ lý trường của Tổng Giám Đốc với đái ngộ nhân sự rất tốt.

Anh ta phỏng vấn tuyển dụng thành công, và nhanh chóng được đào tạo để nhận việc.

Khoảng thời gian sau đó là những ngày liên tục theo sếp đi tiệc tùng, ăn uống, đi xã giao với khách hàng, với đối tác, với các cổ đông của công ty.

Ở vị trí này, anh không những không thể từ chối, mà đôi khi còn có trách nhiệm cạn rượu thay cho sếp.

Chỉ sau hai năm làm việc, anh đã thấy sức khỏe của mình suy giảm đáng kể.

Trong một lần đi khám, bác sĩ thông báo anh đang bị tăng huyết áp, đường huyết cao, gan nhiếm mỡ.

Qua nhiều ngày cân nhắc, cuối cùng anh đã quyết định nộp đơn xin từ chức, dù điều đó đồng nghĩa với việc phải từ bỏ công việc có mức lương hấp dẫn và đái ngộ rất tốt.

Sau tất cả, một cơ thể khỏe mạnh là điều kiện tiên quyết để đi đường dài, và chúng ta luôn cần đặt sức khỏe lên ưu tiên hàng đầu.

3.

Quản lý kết tâm Đối thủ lớn nhất trong cuộc đời là chính chúng ta.

Hình thể của chúng ta có giới hạn nhưng suy nghĩ, tư duy và dục vọng là vô vọng.

Chúng có thể trở thành vực sâu vô đáy để nuốt chừng mọi thứ, cũng có thể thổi phồng hay biến tấu mọi sự vật, sự việc.

Câu chuyện ngụ ngôn bộ quần áo mới của Hoàng Đế thì chắc ai cũng đã từng nghe.

Chúng ta cần hiểu rằng đừng quá chú trọng đến hình thức vì chiếc áo không làm nên Thầy Tu.

Biết tin vào suy nghĩ của mình và quan tâm đến người khác sẽ giúp bạn ngày càng được yêu mến hơn.

Khi bạn giữ được tâm trạng ổn, bạn sẽ có thể tự tìm ra tình trạng tốt hơn.

Cảm ơn các bạn đã theo dõi và theo dõi.

Khi bạn giữ được tâm trạng ổn định, không bị chuyện bên ngoài quấy nhiễu, thì tâm trí sẽ thanh thản, mịn mẫn và linh hoạt hơn.

Tuy nhiên, cũng đừng để trái tim quyết định hết Thầy vì con tim luôn bị cảm xúc chi phối.

Nếu bản thân chúng ta còn chưa hiểu rõ về chính mình, thì những lầm tưởng đó có thể khiến bạn lạc đường, đánh mất phương hướng xác đáng.

Bernard Go, nhà viết kịch, nhà phê bình, nhà chính trị nổi tiếng người Ireland, từng nói rằng tự chủ là bản năng mạnh nhất.

Không giữ mồm giữ miệng thì dễ dước họa vào thân, không giữ gìn sức khỏe cũng là đánh mất tài sản vô giá của cuộc đời.

Không biết quản lý trái tim thì sẽ luôn bị cảm xúc chi phối dẫn tới lạc đường lầm lối.

Chỉ khi bạn có thể quản lý tốt bản thân thì vật mệnh mới xuôn xẻ, phúc đức mới rồi dào.

Người xưa thường có câu, người sâu thì chầy chậm, người cao quý thì ăn nói tư tốn, tính khí chậm giải ôn hòa không phải là chậm chạp.

Vụng về mà là khi đối mặt với bất cứ chuyện gì xảy ra trong cuộc sống đều có thể bình tĩnh, ung dung nở một nụ cười trên môi.

Người có tính khí điềm đạp, chậm giải, thường làm việc một cách chắc chắn, không nóng vội, họ sở hữu một nội tâm vui vẻ, tâm an thì ở nhà chanh vẫn vững chắc, bản tính ổn định thì ăn dễ cây cũng thấy ngon, tính nhìn mọi sự trên thế gian.

Tình cảm đạm bạc thì gắn bó lâu dài, giữ một tâm thái bình thản, ôn hòa với mọi sự trên thế gian, chính là cảnh giới cao nhất của đời người.

Người thực sự lợi hại đều biết được đạo lý hậu tức bạc pháp, tức là phải trang bị cho mình một tâm thái vững chắc tốt, họ liên tục cố gắng, nỗ lực nhưng không hề tỏ ra vội vàng, nóng này, hấp tấp, nhất định phải đặt tâm thật cao, kiên trì, nhẫn nại cùng với phong thái điềm tĩnh mới có thể làm được tốt hết thầy mọi thứ.

Quý thính giả cùng sống trong tỉnh thức suy ngấm về câu chuyện luyện thư pháp của Vương Hiến Chi sau đây.

Vương Hiến Chi thời Đông Tấn, chính là con trai của thư thánh Vương Hi Chi.

Vương Hiến Chi từ nhỏ đã nhận biết được danh tiếng của cha, cũng rất nóng lòng muốn thể hiện tài năng thư pháp của mình.

Năm 14, 15 tuổi, thư pháp của Vương Hiến Chi đã thực sự xuất sắc, nhưng so với cha của mình vẫn còn kém xa.

Ông chủ động tìm đến cha hỏi, còn làm thế nào mới có thể viết chữ đẹp hơn được?

Cha ông dẫn ông ra phía sau vườn, nói, dùng nước này mãi mực viết chữ, khi nào nước ở trong chung đều sử dụng hết, chữ tự nhiên cũng sẽ luyện thành.

Vương Hiến Chi nghe theo lời dạy bảo của cha, kể từ đó trở đi không hề nóng vội, luôn giữ tâm thái bình hòa và chầm ổn để nghiên cứu thư pháp.

Cuối cùng, sau nỗ lực kiên trì không ngừng nghỉ, ông cũng được vinh danh là á thánh trên thư đàn và trở thành thư thánh đệ nhất sau khi Vương Hi Chi qua đời.

Đường dài cần phải đi từng bước từng bước một, chữ cúng luyện từng nét từng nét mà thành, có câu, dục tốc bất đạt, không hấp tấp, giữ cho mình một trạng thái chầm ổn, tường hòa, luyện tập cho thật giỏi và thành thục, đường tương lai ắt sẽ càng đi càng rộng thanh thang.

Có những lúc ta cảm thấy thế giới xung quanh như luôn chạy về phía trước, chúng ta phải ra sức chui đuổi, bằng không thì sẽ bị thời đại bỏ rơi.

Nhưng sự thật lại thường là bạn càng nóng vội, lại càng giống như một con quay chuyển động không ngừng, tiêu hao sức khỏe, tiêu hao thời gian, hãy học theo phong thái của lạc đà, là một loài động vật rất bình thản, không hề vội vàng, cứ chậm dãi đi rồi cũng đến, cứ chậm dãi nhai rồi cũng no.

Nhân sinh đôi khi không cần phải sốt ruột, cứ tìm đúng phương hướng, bước đi từng bước một, không cần đi nhanh, chỉ cần đi đều, chậm dãi bước chân, hưởng thụ cuộc sống mỹ hạo.

Đến một lúc nào đó, bạn sẽ phát hiện rằng tâm hồn thân là mềm mại và ôn hòa.

Bởi vậy, mong sao mỗi người trong chúng ta đều luôn giữ cho mình một tâm thái bình hòa và lạc quan vui vẻ, tin chắc rằng một cuộc sống may mắn, tốt đẹp sẽ đón chào chúng ta.

Thái độ khi tức giận sẽ tiết lộ cho bạn biết đối phương là người như thế nào, phẩm chất của họ ra sao, từ đó có cách xử sự cho phù hợp.

Có một câu nói như thế này, trên thế giới có hai thứ không được nhìn thẳng một là tức giận, hai là lòng người.

Bởi vì mặt trời rất chói mắt, còn lòng người thì khó lường.

Muốn nhìn rõ nhân phẩm của một người ra sao thì ngoài thời gian còn phải xem thái độ khi tức giận của họ.

Khi tức giận, con người thường mất đi lý trí cùng khả năng kiểm soát và che dấu bản thân.

Lúc này chính là thời điểm tốt nhất để nhìn rõ nhân phẩm thực sự của một người.

Những người không quan tâm đến cảm nhận của người khác mỗi khi tức giận thường là những người không đủ tu dưỡng và tư chất.

Nếu một người khi tức giận, giống như cả thế giới đang mắc nợ mình thậm chí còn trút giận lên những người không liên quan.

Hành vi như vậy không chỉ khiến người khác cảm thấy khó chịu mà còn làm người khác xa lánh.

Vì thế, ở đời muốn hiểu rõ về một người hãy nhìn vào thái độ khi tức giận của họ.

Khi mất kiểm soát thì tất cả những tính khí, tính cách vốn được nguy trang kỹ lưỡng và phơi bày toàn bộ ra bên ngoài.

Với những người không có giáo dưỡng, mỗi khi tức giận thậm chí còn dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề nhưng người như vậy bạn nên tránh xa.

Khi tức giận lập tức trở mặt cho thấy tâm địa hẹp hỏi.

Một người tốt, rộng lượng sẽ biết đứng tại góc độ của người khác để suy nghĩ cho họ.

Thậm chí, ngay cả khi họ bị xúc phạm thì vẫn cảm thông cho hoàn cảnh của đối phương mà không để bụng.

Bạch ẩn Nguyễn Hạc là một thiền sư nổi tiếng ở Nhật Bản một hôm có võ sĩ tên là Tín Trọng Đến xin được Thình Giáo nói, tôi đã đọc qua rất nhiều kinh đều thấy nói rằng có tồn tại thiên đường và địa ngục vậy xin hỏi ngài, thiên đường và địa ngục rốt cuộc ở nơi đâu?

Thiền sư Bạch ẩn nghe một câu hỏi, bởi vì có một bài hát rất đáng kinh hoàng và có một bài hát rất đáng kinh hoàng và có một bài hát rất đáng kinh hoàng thì thousand anh Nguyễn HạcSud đây nói rằng thiền sư used the inability of Harold Bi du Bạch ẩn thiền sư vẫn vững vàng ngồi trên bồ đoàn.

Điểm nhiên nói, cửa địa ngục đang mở ra rồi đấy.

Tín chọng nghe vậy thì giật mình toát mồ hôi lạnh, vội vàng vứt kiếm, quỳ sụp xuống đất, quý đầu tạ tội với thiền sư.

Bạch ẩn thiền sư lại mỉm cười nói, cửa thiên đường cũng mở ra từ đây.

Điểm nhiên, bạch ẩn thiền sư đã gặp một bộ sĩ tên là Bạch ẩn.

Ở đời, những người khi tức giận lập tức trở mặt thường là những người có lòng dạ hẹp hỏi, chỉ biết nghĩ đến bản thân mình.

Những người như vậy có tâm hư vinh rất mạnh, lại có khuynh hướng bạo lực rõ ràng.

Họ luôn để cao sự tự tôn của bản thân thông qua hành động chế ngự người khác.

Giống như võ sĩ tín chọng trong câu chuyện trên, nếu như không được Bạch ẩn thiền sư điểm hóa, thì chắc chắn là sẽ bị bắt chạy.

Bạch ẩn thiền sư điểm hóa thì chắc chắn anh ta sẽ gặp nhiều thua thiệt bởi tính tình sốc nổi, nóng đày của mình.

Người có phẩm chất, thái độ khi tức giận sẽ rất bình tĩnh.

Nhân phẩm là thứ không thể nhìn thấy, không thể sợ được.

Thế nhưng, bạn có thể cảm nhận được một cách sâu sắc về nhân phẩm, phẩm chất của một người.

Phạm là người có tu dưỡng, khi tức giận sẽ không có dáng vẻ gì khác nhiều so với lúc bình thường.

Họ không khiến cho người khác có ấn tượng như trở thành một người khác.

Bởi vì những người có phẩm chất, thái độ khi tức giận của họ là họ sẽ bình tĩnh giải quyết vấn đề, không nóng vội để đánh mất đi đạo đức cơ bản cùng khí chất vốn có của mình.

Họ cũng sẽ chẳng bao giờ, vì tức giận mà mắng mò người khác một cách không lý trí.

Thậm chí, ngay cả lúc bực bội, tức tối họ cũng sẽ không ích kỳ mà trút hết cảm xúc của mình lên những người xung quanh.

Tức giận là bản năng, nhưng khắc chế được tức giận là bản lĩnh.

Nhân phẩm, sự giáo dưỡng, không phải là vật ngụy trang lúc sóng yên biển lặng, mà nó là phong thái chầm tĩnh, tự tải, vượt qua được thử thách của ngọn lửa giận giữ khi bùng lên trong lòng.

Khi giận giữ bạn phải nhớ bốn thần chú này để kiểm soát chính mình.

1.

Không quà lại với người xấu sẽ không mấy khi giận giữ.

Những người xấu, có tính cách không tốt là những người không xứng đáng để bạn bận tâm.

Vậy thì cần gì bạn phải tốn thời gian để vướng bận về họ, và cũng đừng bao giờ để họ làm ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống của bạn.

Người tốt sẽ không tranh cãi với kẻ xấu, bởi kẻ xấu sẽ không nói lý lẽ.

Vì thế đừng nói quá nhiều đạo lý với họ, vô ích thôi.

Việc sống không vướng bẩn, không tranh giành, sẽ giúp bạn không mấy khi giận giữ với mọi chuyện xảy ra thường ngày.

Và việc luôn giữ một tâm trạng tốt, một lý trí bình tĩnh, sẽ khiến cuộc sống của bạn ngày càng thuận lợi hơn.

2.

Khi giận giữ hãy nhớ không tức giận là một loại trí tuệ cao cấp.

Không tức giận là một loại trí tuệ.

Khi tâm lý cởi mở, thoải mái bạn sẽ suy nghĩ được nhiều cách để đối diện với những điều tồi tệ, bất ngờ xảy ra trong cuộc sống.

Việc nóng giận không chỉ khiến tâm trạng của bạn xa xút mà thậm chí còn gây ảnh hưởng đến sức khỏe và những mối quan hệ xung quanh.

Vì thế, dù là việc gì đi chăng nữa, hãy nhớ giữ cho tâm mình bình tĩnh rồi mọi chuyện sẽ được giải quyết.

3.

Hãy nhớ chúng ta sống không phải để nuôi dưỡng giận giữ.

Sống chung một nhà khi giận giữ sẽ làm ảnh hưởng đến hòa khí, khiến gia đình mất đi sự đầm ấm, hạnh phúc.

Thậm chí sự tức giận còn là tiền đề làm nhiều cuộc hôn nhân tan vỡ.

Ở công ty, nếu bạn tức giận mối quan hệ với đồng nghiệp sẽ không gắn bó, đoàn kết điều này sẽ làm ảnh hưởng rất lớn đến công việc, sự nghiệp của bạn.

Thậm chí, việc tức giận còn ảnh hưởng đến việc duy trì tuổi thọ của một người.

Việc nuôi sự tức giận còn nguy hại hơn uống thuốc độc gấp 100 lần, vậy nên hãy giữ cho bản thân luôn bình tĩnh, vui vẻ, không tức giận vì những điều nhỏ nhạt xung quanh.

Có như thế, cuộc sống của bạn mới an yên, hạnh phúc.

Cuộc đời này ngắn lắm khi tức giận chỉ thiệt bản thân mình.

Trong Đạo Phật có câu thế này, khi tức giận, hàng triệu rào cản sẽ mở ra.

Cuộc sống vốn là sự xen kẽ của những chuyện vui buồn khác nhau.

Đừng để những điều không vừa ý kiểm soát bạn làm bạn giận giữ.

Việc mang theo hòn đá tức giận bên người càng lâu bạn, sẽ càng đánh mất nhiều sự may mắn và cơ hội của mình.

Khi tức giận với người khác là bạn đang trừng phạt chính mình.

Đó là một việc làm rất ngu ngốc, vì thế hãy dừng lại.

Quý vị thân mến, kẻ bi quan lo lắng cả đời, người lạc quan thì dù thế nào cũng gặp may mắn.

Cuộc đời của mỗi người đều do chính bản thân họ quyết định.

Bất hạnh hay may mắn đều phụ thuộc vào cách mỗi người nhìn nhận cuộc sống.

Mọi người hãy cùng suy ngẫm qua hai câu chuyện sau nhé.

Câu chuyện thứ nhất.

Buổi sáng chị đi làm thì phát hiện bánh chức của chiếc xe máy bị xẹp hoàn toàn.

Chị thầm nghĩ, may quá, nếu xe xẹp lốc trên đường cao tốc thì không biết hậu quả sẽ ra sao.

Chị dắt xe đi thay xăm, cuối cùng đi làm muộn 15 phút.

Phó phòng nói rằng giám đốc cho gọi chị.

Chị nghĩ, nếu giám đốc khiển trách về việc đi làm chế thì mình sẽ thanh khẩn xin lỗi chứ không thanh minh.

Tuy nhiên, trái với dự đoán của chị, giám đốc không một lời khiển trách.

Thì ra, xếp gặp chị để mong chị thông cảm rằng lẽ ra hôm nay đã đến hạn chị nhận được quyết định tăng lương.

Nhưng vì mục tiêu chống lạm phát nên chính phủ đã cắt giảm nhiều hạng mục đầu tư công, trong đó có một dự án của công ty.

Do công ty gặp khó khăn về tài chính nên chị và một số người đáng lẽ được tăng lương đợt này nhưng phải lùi lại một thời gian và sẽ được đền bù vào kỳ tăng lương sau.

Trở về phòng làm việc, chị thấy vui trong lòng, vẫn là may.

Nhà nước cắt giảm đầu tư công, nhiều doanh nghiệp lao đào, phải giảm lương của cán bộ công nhân viên, thậm chí có đơn vị phải cắt giảm nhân lực.

Mình không bị giảm lương, lại còn được đền bù vào kỳ tăng lương sau, thế là may.

Cái may thứ hai là mình được làm việc với một ông giám đốc tài ba và rất tử tế.

Buổi chiều tan làm, chị ghé chợ mua hải sản rồi chuẩn bị một bữa cơm thịnh soạn để cả nhà ăn mừng ba cái may trong ngày của chị.

Ngày hôm sau, chồng chị trên đường đi làm về thì bị một gã ngổ ngáo chạy xe đánh vóng vao vào làm anh bị tai nạn, xây sát ở chân và tay.

Khi nghe chồng kể chuyện này, chị nghĩ, thế là quá may, bị tai nạn giao thông mà chỉ xây sát nhẹ chứ không phải vào viện.

Để ăn mừng cái may này, chị lại làm một bữa cơm gia đình đầm ấm.

Ngày mẹ chị qua đời vì tuổi cao và bệnh nặng, tôi đến chia buồn.

Chị nói, may mà mẹ em đi vào một ngày tuyệt đẹp, nắng vàng giực dỡ, lại là ngày hoàng đạo, không có mưa nên đám tang diễn ra trang trọng và xuân xẻ.

Quả thực, người phụ nữ này là một người suốt đời gặp may.

Nhờ có tư duy tích cực, lối sống lạc quan nên chồng con chị không bao giờ phải nghe tiếng thở dài hay cảm giảm của chị.

Trong bất cứ hoàn cảnh nào, chị cũng luôn nở nụ cười trên môi.

Nhờ đó, chị luôn chiếm được cảm tình của người khác trong giao tiếp, làm việc gì cũng thuận lợi.

Giờ đây, dù đã ngoài 40 tuổi nhưng chị vẫn luôn trẻ chung, tươi tắn như mới ngoài 20.

Chúng ta ai cũng mong gặp may mắn trong cuộc sống, có hạnh phúc gia đình, có công việc tốt nhưng bạn có biết rằng may mắn hay không phụ thuộc vào chính bản thân mỗi người.

Cuộc sống không thể thiếu những khó khăn và thử thách, nhưng bạn đừng buông sui, cũng đừng né tránh, bi quan sẽ khiến bạn trùn bước, đánh mất mình.

Cố gắng đón nhận mọi chuyện bằng một tinh thần lạc quan, hãy coi như là một trải nghiệm trong đời thì sau cơn mưa cầu vàng bày sắc sẽ xuất hiện và đẹp nhất.

Hãy cứ sống lạc quan, mọi chuyện ắt sẽ có an bài.

Câu chuyện thứ hai.

Ba người công nhân đang cùng xây một bức tường.

Lúc này có người đi ngang qua hỏi, các anh đang làm gì vậy?

Vẻ mặt cao có, người thứ nhất trả lời, anh không nhìn thấy sao, xây tường chứ làm gì nữa?

Với sự bình thản, người thứ hai nói, chúng tôi đang xây dựng một cao ốc.

Nờ nụ cười dặn dỡ, người thứ ba bảo, chúng tôi đang xây dựng một thành phố mới.

Mười năm sau, người thứ nhất vẫn đang vất vả, cao có khi xây một bức tường khác trên công trường mới.

Người thứ hai đã trở thành một kỹ sư xây dựng, đang ngồi ở văn phòng thiết kế công trình, còn người thứ ba chính là ông chủ của hai người kia.

Kiểu người bi quan như công nhân thứ nhất thường không có ý chí vươn lên.

Họ luôn cảm thấy chán nản, hụt hẫn, nhụt chí trong mọi việc, mọi lĩnh vực, không cảm thấy tự tin trước những việc mình đang làm.

Còn những người lạc quan luôn nở nụ cười trên môi, tự tin vào bản thân, nhìn thấy cơ hội để phát triển và luôn hướng đến những điều tốt đẹp.

Với họ, trong khó khăn có thể nhìn ra cơ hội, tìm thấy chìa khóa để thành công.

Người công nhân thứ hai, thứ ba nhìn thấy ý nghĩa trong công việc mà họ đang làm.

Đó chính là chìa khóa để họ nỗ lực và phát triển hơn.

Sự thành công của họ ở 10 năm sau không phải vì may mắn hơn người còn lại mà bởi chính họ đã tạo nên con đường đi cho cuộc đời mình.

Cuộc sống của bạn sẽ thực sự tươi đẹp hơn nếu bạn có được tinh thần lạc quan.

Người càng lạc quan thì cơ thể càng khỏe mạnh, tinh thần càng minh mẫn.

Khi đối mặt với khó khăn, người lạc quan tích cực sẽ tìm ra lối thoát bởi vì họ luôn nhìn thấy các cơ hội, không chịu thua trước trở ngại bao giờ.

Vì vậy mà họ cũng thường xuyên gặp may mắn hơn.

Chính thái độ sống sẽ quyết định số phận của bạn.

Người bi quan sẽ luôn lo lắng, người lạc quan thì cho dù thế nào cũng vẫn gặp may mắn.

Vui vẻ, tích cực, sẵn sàng đối mặt với mọi tình huống sẽ giúp bạn tự tin, tự chủ.

Chúng ta càng biết sống lạc quan.

Thì hạnh phúc trong cuộc sống mà ta cảm nhận được sẽ càng lớn lao, bất tận.

Mỗi ngày, hãy cảm ơn vì những điều may mắn, tốt lành xảy đến với bạn.

Nhưng cũng đừng vội trách móc vì những rắc rối thường ngày mà chúng ta đang gặp phải.

Hãy tin rằng cuộc sống còn rất nhiều điều mê mẻ, nhiều điều tốt đẹp đang chờ đón chúng ta.

Nếu gặp phải khó khăn, bất lợi thì hãy cố gắng tìm ra một khía cạnh tích cực để cuộc sống trở nên luôn vui vẻ và hạnh phúc.

Cuộc đời này rất ngắn ngủi.

Vì thế hãy sống lạc quan bạn nhé.